Thứ Tư, 17 tháng 10, 2007

Entry for October 17, 2007


Tuyệt vời mùa thu Hà Nội

Nhớ Mùa Thu Hà Nội (Sáng tác:Trịnh Công Sơn - Thể hiện:Hồng Nhung)

Tôi là người gốc Sài Gòn, nhưng mỗi lần nghe bài hát Nhớ mùa thu Hà Nội của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, thì cảm xúc trong tôi luôn dâng trào. Mặc dù chưa một lần đặt chân đến Hà Nội, nhưng từng câu, từng lời trong bài hát, như đã đưa tôi đến với Hà Nội rồi, một Hà Nội đang bước vào mùa thu... Hồ Tây chiều thu, mặt nước vàng lay mờ xa mời gọi, màu sương thương nhớ...

Tôi cũng đã từng nghe nhiều bài hát, bài thơ ca ngợi về mùa thu Hà Nội. Nhưng không hiểu sao, mỗi khi nghe lại bài hát Nhớ mùa thu Hà Nội là lòng tôi chợt thấy bâng khuâng khó tả. Tác giả bài hát đã đưa tôi đi vào một nỗi nhớ không tên, một nỗi buồn man mác: Hà Nội mùa thu, đi giữa mọi người lòng như thầm hỏi, tôi đang nhớ ai? Đã có nhiều ca sĩ thể hiện ca khúc này. Nhưng riêng tôi, người làm rung động trái tim tôi nhất chỉ có nữ ca sĩ Hồng Nhung. Có phải vì chị là người gốc Hà Nội và qua bao nhiêu năm gắn bó với Hà Nội nên mỗi lần hát về quê hương mình thì thật sự xúc động?

Hà Nội mùa thu cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ, mái ngói thâm nâu...

Những hình ảnh ấy, sao mà sống động quá, những màu vàng của cây cơm nguội, màu đỏ của lá bàng, màu nâu của mái ngói trên những ngôi nhà cổ trong con phố xưa... Những màu sắc ấy tác giả đã vẽ lên bằng những ca từ thật đẹp. Và càng nên thơ hơn khi: mùa hoa sữa về, thơm từng cơn gió, mùa cốm xanh về, thơm bàn tay nhỏ... Tôi cảm nhận như đang ngửi thấy thoang thoảng mùi thơm của cốm, mùi nồng của hoa sữa đâu đây....

Bầy sâm cầm nhỏ, vỗ cánh mặt trời... Tôi bất giác ước ao mình là một trong những con sâm cầm ấy, được vỗ đôi cánh bé nhỏ, cùng bay hướng về mặt trời, mong kiếm tìm được hơi ấm còn sót lại, của ánh nắng trong buổi chiều vàng sắp tắt.

Tác giả đã cho tôi hình dung như mình đang đứng giữa lòng Hà Nội. Tôi đang lang thang quanh bờ hồ, dạo qua những đường phố nhỏ, cổ kính, và tôi như đang ngắm nhìn người qua lại trong tiết trời mát mẻ, dìu dịu vào thu. Mọi người quanh tôi dường như cũng đắm mình trong trời thu êm ả.

Hà Nội mùa thu, đi giữa mọi người, lòng như thầm hỏi, tôi đang nhớ ai?

Sẽ có một ngày, trời thu Hà Nội trả lời cho tôi,

Sẽ có một ngày, từng con đường nhỏ trả lời cho tôi...

Người nhạc sĩ tài hoa ấy đã làm tôi càng thêm yêu Hà Nội. Cảm xúc của nhạc sĩ trước vẻ đẹp của cảnh vật thiên nhiên, của con người Hà Nội đã truyền vào tim tôi một cảm giác lạ lùng. Ông đã viết nên ca khúc này bằng sự rung động của một tình yêu hết sức tinh tế.

Bài hát hay, kết hợp với giọng hát hay, đã chuyển tải đến người nghe những hình ảnh và tình cảm quá đỗi thân thương... Một người bạn đã khuyên tôi nếu có dịp, nên ra thăm Hà Nội vào mùa thu, mới cảm hết được vẻ đẹp đầy thơ mộng của Hà Nội.

Sẽ có một ngày tôi ra thăm Hà Nội, để lắng nghe trời thu nói, lắng nghe từng con đường nhỏ trả lời cho tôi - trả lời vì sao mùa thu Hà Nội lại tuyệt vời đến vậy!

Theo Ái Phượng (NLĐ)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét