Thứ Bảy, 21 tháng 8, 2010

Có phải em là mùa thu Hà Nội


Photobucket

Em sinh ra vào 1 ngày thu Hà Nội nên được bố mẹ đặt tên là Thu Hà. Ngày nhỏ, em gầy nhưng cao nên cả nhà gọi em là Sếu vườn. Em là đứa út ít nên được nuông chiều nhất. Hiểu được điều đó nên em nhõng nhẽo, hay hờn dỗi mọi người.
 Nhớ hồi Mỹ ném bom Hà Nội mấy anh chị em được mẹ cho sơ tán về quê. Lúc đó em mới chừng hơn 5 tuổi: nhỏ bé, yếu ớt. Những lúc đi chơi em thường được tôi cõng trên lưng. Có bánh kẹo, hoa quả, quà cáp bao giờ em cũng được nhiều hơn và ngon hơn. Em luôn thích có số dư vì biết chắc sẽ được thêm phần đó. Đến tuổi vào lớp vỡ lòng mấy chị em dỗ mãi em mới chịu đến lớp. Nhưng trong lớp em chỉ ngồi im, không chịu viết và không đọc chữ theo thầy. Thầy giáo đành dạy riêng em vào giờ ra chơi và ngoài giờ. Những ngày nắng ráo thì chị đưa hoặc em tự theo bạn đến lớp. Những ngày mưa, đường bùn trơn thầy đề nghị được cõng em đến lớp và cõng em về. Thật cảm động và đẹp làm sao tấm lòng, tình cảm của thầy giáo dành cho em. Có lẽ thầy là tấm gương, là ánh sáng mà em không bao giờ để tắt trong cuộc đời dạy học của em sau này…
Chị em chúng tôi luôn quấn quýt, nhường nhịn nhau tuy đôi lúc cũng cốc đầu em khi nó quá bướng. Em có thói quen thích ngồi lòng tôi mỗi khi chuyện trò rảnh rỗi kể cả khi em đã 15-16 tuổi. Khách khứa đến chơi nhà rất ngạc nhiên vì thấy em lớn tướng mà ngồi gọn trong lòng chị. Một lần em bị đau bụng, nghi bị ruột thừa có thể phải mổ. Chị gái tôi mếu máo nói với bác sỹ: “Bác sỹ ơi, cứu em cháu với, nhà cháu chỉ có mỗi mình nó là con út” làm cho mọi người có mặt đều bật cười vì làm gì nhà nào có 2 con út!
Ngày tôi học ở Liên Xô học bổng được 90 rúp/ tháng. Tôi cố gắng chi tiêu hợp lý để dư ra chút ít mua quà cho người thân. Có lần vừa lĩnh học bổng xong thì bạn rủ đi cửa hàng. Chúng tôi nhìn thấy có áo khoác lửng màu đỏ rất đẹp, giá của nó đúng bằng 1 tháng học bổng. Cả hai đứa rủ nhau mua. Tôi cũng thích chiếc áo đó lắm vì tuổi đôi mươi khoác áo đỏ, má hây hây, mắt sáng long lanh ai mà chả mê. Nghĩ đến em gái tôi để dành tặng em chứ không mặc. Sau đó tôi còn tìm mua cho em 1 cái khăn quàng màu đỏ có đan xen những sợi kim tuyến màu trắng. Khăn, áo làm cho em tôi xinh xắn, nổi bật trong tiết trời đông Việt Nam.
Rồi cũng đến ngày tôi tất bật xen lẫn lo âu chở em đến trường Trưng Vương dự thi đại học. Tôi nhấp nhỏm không yên trong suốt giờ em vào thi. Rồi tiếp theo là những ngày hồi hộp cùng em chờ kết quả. Với số điểm đạt được em đủ tiêu chuẩn vào sư phạm và đại học ngoại ngữ. Đua theo tôi, em cũng thích ngoại ngữ và cũng có năng khiếu nhưng họ không cho chuyển trường với lý do là không xét nguyện vọng 2. Sau những đắn đo và buồn em “đành” chấp nhận theo học nghề giáo.
 Thấm thoắt đến tuổi em lấy chồng rồi sinh con. Nghe tin em sinh con trai mẹ tròn, con vuông tôi xin cơ quan cho nghỉ sớm rồi phóng ngay xe đến bệnh viện. Em mới sinh, sữa chưa về tôi lại là người cho cháu bú (khi đó tôi mới sinh con được 6 tháng). Cách đây mấy năm thằng bé ngày ấy đã đỗ vào trường đại học y Hà Nội với số điểm cao và được đăng tên trên báo. Nghe tin đó tôi cảm thấy sung sướng đến nghẹn ngào.
Em làm dâu trong 1 gia đình có 5 anh em trai. Mẹ chồng quý em như con gái và ở cùng với gia đình nhỏ của em, trông nom, chăm sóc cháu để các con yên tâm làm việc. Mấy chục năm sống cùng mẹ chồng tôi chưa 1 lần nghe em than thở hoặc nói không hay về mẹ chồng. Về nhà mẹ đẻ ngày lễ Tết em không quên mang quà về cho bà nội các con ở nhà. Nhìn vào nết ăn, nết ở của em gái tôi cảm thấy hài lòng về  em gái mình. Đảm đang, biết lo toan nuôi dạy con cái, thu vén gia đình, yêu chồng, thương con là những đức tính được ở em. Mới gần đây con trai em tâm sự với tôi: “Mẹ cháu cũng đảm đang, chăm chỉ, hết lòng vì con cái, gia đình giống hệt bà ngoại bác ạ” khiến tôi mát cả lòng!
Những thành công của em dù rất nhỏ chúng tôi cũng kịp thời chia sẻ để em phấn chấn hơn. Ngày em đi thi “Giáo viên tài năng duyên dáng” tôi cũng rủ chị gái xin nghỉ làm đến dự động viên, cổ vũ em. Chồng em cũng biết khen ngợi, chăm sóc, giúp đỡ vợ. Em rể tốt nghiệp đại học bách khoa nên cũng kèm thêm được con cái trong việc học hành. Những đóng góp, sự tận tụy và nỗ lực của em được xã hội và gia đình ghi nhận – như thế cũng là hạnh phúc. Trong lòng tôi lúc nào cũng nguyện cầu cho cuộc đời em được yên ả, hạnh phúc. Niềm vui của em cũng là niềm vui chung của gia đình. Vài dòng về em trước sinh nhật như những cái ôm thân thiết của tình ruột thịt. Có thể trong con mắt chị em đẹp, em tốt hơn ngoài đời nhưng chị tin rằng em cũng gần được như thế. “Có phải em là mùa thu Hà Nội?” chị tìm thấy 1 câu hát rất hợp với em đấy, em gái ạ.

15 nhận xét:

  1. Chúc mừng sinh nhật em gái nghe muathuvang ... chúc mừng tình chị em tuyệt đẹp !

    Trả lờiXóa
  2. Em cám ơn chị nhiều! Yêu nhau là chị em gái chị ạ:-)

    Trả lờiXóa
  3. Nhất định thế ... chị cũng có 1 cô em gái út , chị em cũng rất thương nhau

    Trả lờiXóa
  4. chị em gái thường tình cảm và yêu nhau hơn
    cho em gửi lời chúc mừng Sinh nhật chị ấy nghen chị

    Trả lờiXóa
  5. Lúc nào em thăm chị để được biết thêm cả cô em út nữa. May mắn, hạnh phúc là có anh chị em gần gũi bên ta chị nhỉ

    Trả lờiXóa
  6. cám ơn em lyly! được mọi người chúc mừng sinh nhật sớm, em chị chắc vui lắm!

    Trả lờiXóa
  7. những tâm sự của chị tình cảm mà gần gũi quá , tự nhiên em cũng muốn hát bài hát có câu " có fải em là mùa thu HN ... "

    Trả lờiXóa
  8. Đọc comment của em chị cũng thấy ấm áp, cảm động. Cảm ơn Giếng!

    Trả lờiXóa
  9. Mừng em chị vào tuổi mới ấm êm :)

    Trả lờiXóa
  10. Nhà chị mỗi mình nó trúng số độc đắc có con gái, các anh chị toàn con trai. Ở tuổi này cần sự ấm êm hơn bao giờ hết em ạ. Cám ơn em nhé!

    Trả lờiXóa
  11. Tình cảm chị em thắm thiết quá...
    Ngưỡng mộ!

    Trả lờiXóa
  12. hIhi em cứ suy từ chj em gái nhà em mà xem. Hồi bé thỉnh thoảng có cấu, chí nhau nhưng khi đã lớn thương xót nhau lắm cơ em ạ. Cám ơn em Cool!

    Trả lờiXóa
  13. Bai viet rat hay. Lai 1 lan nua Ckim chuc mung sinh nhat muong mang

    Trả lờiXóa